NHẬT KÝ ĐI LÀM
Updated ngày 21/12/2024
Ế DO THỰC LỰC....
Vậy là một năm nữa đã đi qua. Nhìn dòng người hối hả chạy xe ngoài đường, vén tấm rèm cửa sổ,ngó về phía xa xăm.... Thấy 1 cặp đôi đang đèo nhau trên đường, 1 tay lái xe, tay kia nắm lấy người ngồi sau. Vừa đi vừa nói chuyện, dù không nhìn được ánh mắt, cũng đủ hiểu họ đang hạnh phúc cỡ nào.... Nhìn họ, mình nghĩ đến mình.....
Công việc của mình, giờ đâu dám nghĩ đến những chuyện tình cảm riêng tư.
Chỉ là, đôi khi, cũng khao khát có được một góc riêng để mà được trút bỏ những muộn phiền trong ngày. Có 1 góc khuất để mình nép vào, khi những cơn tủi thân tột độ ập tới ... Nhưng có vẻ, hơi khó khăn... Nghề của mình, gặp được người nói năng tử tế,cư xử nhẹ nhàng, đã là tốt lắm rồi
Những khách hàng đến với mình, đa phần đều rất lịch sự. Bởi từ lúc đầu nói chuyện, nhắn tin, gọi điện sét kèo... Nếu cảm thấy hơi lấn cấn trong lòng, mình sẽ từ chối luôn, để 2 bên đỡ mất thời gian. Đôi khi.. Mình thấy, mình "ế" là do thực lực, chứ chẳng phải do mình không có khách. Kkk
Bữa nọ, có Anh khách gặp mặt lần đâù. Sau thời gian báo địa chỉ, anh tới lấy phòng. Mình cũng vui vẻ tới... Lúc mở cửa, anh chẳng nói gì, cứ nhìn..... Khiến mình cũng hơi hẫng. Định bụng: " thôi, vừa chịch vừa nói cũng được". Nên mình lấy đồ ra để chuẩn bị chiến..." Anh ơi,anh tắm chưa ah?" "Rồi...." Nghe thấy câu trả lời, ngẩng mặt lên, vẫn thấy anh nhìn. Mình hiểu ý, dừng mọi việc lại, đến cạnh anh, ngồi xuống, nhìn thẳng vào anh hỏi...."Anh, lần đầu anh gặp em đúng không" / "ừ". "Anh thấy em khác trong ảnh không"/ "có,hơi khác". " Vâng đúng rồi, trong ảnh em trắng hơn, lúc ấy mới làm em cũng gầy hơn, giờ em mập hơn anh ạ" . Không để cho anh nói tiếp, mình :"Anh có muốn đổi người không???"/ "Đổi đc à" ( anh lập tức hỏi lại luôn, kiểu đúng ý...). "Được chứ !Vô website em chỉ cho anh 1 vài bạn đang làm ở đây nhé ạ". Thế là mình lấy máy anh, cặm cụi chỉ: bạn này đi giá này, dáng ntn....... Anh cứ hỏi: " Có xinh không"/ " Có chứ ạ, ở cái ks này,em là xấu nhất, còn ai cũng xinh ạ" kkk
Nói đoạn, mình đứng dậy cho anh lựa chọn, vui vẻ cất đồ, không quên chào anh và chúc anh vui vẻ. Về nghỉ 1 tý để hẹn lịch tiếp theo ...
Được khoảng 30-35p sau, vẫn số anh gọi lại: "Thôi,em qua với anh đi" / "Em bận lịch rồi ạ, em không qua được nữa anh à"( Nghĩ bụng: Còn lâu anh mới gọi lại được em, tưởng gặp được em mà dễ à, em Ế do thực lực đấy...)kk
Lại nói về thực lực, mình rất hay bị khách mắng. Có gì đâu, mình nhận lịch thường rất để ý thời gian, không bao giờ có kiểu cứ nhận " anh đến đi .." rồi bắt khách nằm chờ lâu
Ấy nhưng mà, đôi khi hẹn khách tới rồi, mà ks full phòng, hoặc anh khách trước phát sinh 1 số vấn đề, nên đợi lâu.... Thường mỗi khi như thế, mình sẽ gọi, hoặc nhắn tin cho khách: "em bị bận khoảng......(Bao nhiêu phút nữa)... Mới rảnh. Anh đợi sợ có lâu quá không? Hay em giới thiệu bạn khác cho anh nhé ạ." Có anh thì ok, thế cho anh số nhé. Có anh thì: thôi, anh về, lúc khác anh qua. Nhưng đa phần là các anh đợi. Lúc đến, câu đầu tiên cũng là mắng yêu : "Sao đi làm suốt ngày cho khách với giới thiệu bạn thế", "Anh chỉ muốn gặp em thôi..." Lúc ấy, nghe câu đó, vui lắm... Nhưng mà " Em thương anh, mất công đến lấy phòng, đợi lâu quá khổ thân. Ko gặp em hôm nay thì gặp hôm khác, có sao đâu". Ấy thế mà nghĩ lại ...Vẫn thấy đúng thật, đôi khi mình tự làm mình " mất khách" mà vẫn thấy thoải mái ..
Chuyện "ế do thực lực" nó dài kỳ lắm... Còn có kiểu khách đến, bị mình đuổi về ... Vừa tuần trước chứ đâu xa. Khách nhắn tin cho mình báo đến. Mở cửa phòng ra, là 1 nhóc con mặt búng ra sữa, non choẹt. Kiểu "lương tâm nghề nghiệp" trỗi dậy, nhất định bắt thằng cu con xuất hiện trình giấy tờ, ảnh ọt chứng minh đã qua 18t mới cho chịch.. Dưng mà cu cậu ko có. Xách nhẹ tai nhóc, nói: về lo học hành đi, khi nào đủ 18t,chịch đủ 10 đứa đến gặp chị nhé"
Cu cậu cứ: "một lần này thôi chị, em cũng là khách mà .." / " Khách cái cc, cút về, lo tìm đứa nào bằng tuổi mà chịch trộm miễn phí đi" . Nhóc con ..Cấm phá quy tắc của chị. Về đi, cho chim nó lớn........