Chương 20: Chia tay Linh gặp lại mẹ
Mãi rồi Phong cũng được thả, cũng chính vì quan hệ giữa cô mà mẹ Phong rất thân thiết nên Phong mới khổ vậy. Hít một hơi hướng cổng trường đi tới. Bóng nhỏ nhắn yêu kiều của Linh lọt vào mắt Phong. Biết Phong mới bị cô giáo huấn nên Linh cố tình đứng đợi. Hai người cùng ra về, đôi xe đạp được ánh mắt đổ vuông góc với mặt đường tạo khung cảnh quen thuộc của tuổi hồng nơi cổng trường. Im lăng rồi Linh mở lời:
– Từ giờ Linh sẽ kèm thêm cho Phong vào các buổi chiều, Phong có nghe Linh không?
Nói đến học lực, Linh kèm Phong vẫn đủ. Trong lớp Linh thông minh nhanh nhẹn, thành tích từ lớp 10 đứng không thứ nhất thì thứ nhìn. Mà hình như hồi đó thứ nhì là do Phong dành thứ nhất. Quyết định của Linh là do phần là quan tâm đến bạn bè, phần là cô có cảm tình với Phong, là cái yêu yêu thích thích của lứa tuổi mực tím. Linh cũng nhìn ra sức hấp dẫn của Phong đối với phái nữ nhưng cũng ngạc nhiên về vẻ lãnh đạm của Phong với lũ oanh yến kia. Phong không từ chối cô tiếp cận, đôi khi còn nhìn cô đầy vẻ dâm tặc làm cô xấu hổ không thôi. Trong lớp cặp này căp kia đầy rẫy làm tinh yêu bé bóng non nớt của cô đã dần hình thành nơi Phong.
– Có ý gì hả? yêu thích Phong sao? Lời thổ lộ này Phong tiếp nhận?
Câu nói lạc đề này làm Linh xấu hổ khống thôi, lý nhí nói
– Đến nhà mình rồi, tạm biệt – Rồi đạp xe chạy mất
Dạo này, từ khi lòng dâm dục bành trướng, tự nhiên Phong lại bài xích với học hành. “vừa rồi may mà mình nhanh ý”. Đưa Linh về gần khu nhà, Phong quay xe đạp về nhà. Gần tới nhà Phong người phấn chấn hắn lên, tim lại đập nhanh nữa, hồi hộp vô cùng.
– Chào mẹ con mới đi học về.
– Nhanh ngồi vào bàn đi, hôm nay về muộn vậy, đói lắm phải không con?
Mẹ đang đứng trong bếp, váy nhẹ mát mẻ lộ cặp đùi trắng tròn khêu gợi, cặp mông tròn đội lớp váy cao mãi lên, mép váy đung đưa theo từng cử động của mẹ làm lòng Phong cứ siêu vẹo mãi. Phong chợt đưa ra một quyết định táo bạo, suy nghĩ vận chuyển đưa ra kế hoạch. Phong tiến thẳng tới đứng thật sát với người Lan, hai bàn chân Phong tách ra xếp ngang với chân mẹ, tay choàng ôm eo mẹ, cằm tì vào vai trần êm ái.
– Mẹ cho con ăn gì đấy?
Cái ôm của phong tạo thành luồng sóng xung kích lan tỏa trong người Lan làm cô cố gắng lắm mới tỏ ra bình tĩnh được. nhưng hô hấp dồn dập không dấu được thể hiện kích thích mạnh mẽ trong người cô. Cái ôm làm Phong ngây ngất, chưa bao giờ Phong được ôm người khác phái nào, chưa kể lại là tấm thân mềm mại, đầy đặm êm ái của mẹ. Thằng nhỏ cứng ngắc, làm Phong khó có thể bình tĩnh lại được. “người mẹ mềm mại quá, êm ái quá, nhất là cái mông, chỗ tiếp xúc ấy sướng làm sao, hẳn nào người ta cứ thích mông to”. Phong đưa mũi ghé vào làm tóc mây bồng bềnh của mẹ hít mạnh lấy từng làm thơm mang theo nhiều hoocmon giới nữ của mẹ.
– Thật là thơm, mẹ nấu cái gì cũng ngon – Câu này của Phong đúng là … dối trá, là gì thơm chứ
Đồng thời Phong ưỡn người tới dí sát mu vào cái mông to êm ái của mẹ. ép cho nó lún sâu vào làm thẳng nhỏ lọt hẳn vào khe, nín thở tận hưởng từng dòng cảm xúc sung sướng. Lam cũng bị cái ép này làm cho thân thể sung sướng không thôi, miêng hơi hé phát ra tiếng rên bé tí khó phát giác, đồng thời hưởng ứng bằng cách đấp ngược mông ra đằng sau, mông cô tê mất hết cảm giác rồi. “ôi, sướng, cái của nó cứng quá!”. Từng dòng lũ chảy ra trong người cô. Thấy mẹ không trách mà còn đẩy mông ra sao cho thêm sát, Phong làm một hành động đầy mạo hiểm, hai tay ghì chặt kéo Lan ra đằng sau, hông khẽ lắc thạo ma sát giữa thằng nhỏ và cái khe. Mông Lan biến dạng liên hồi, người cô run lên theo từng cử động nhỏ đó, hơi thở hắt ra từng đợt. Chợt Lan đẩy ra:
– Ra bàn đi, lớn rồi cứ như trẻ con vậy – Lan nhanh chóng che đậy xấu hổ và cảm xúc của mình
– Nhanh, con đói sắp chết rồi – Phong cũng nhanh chóng phụ họa
Cả hai đều giúp nhau dùng sự dối trá để che đậy tình cảnh vừa rồi, hành động và lời nói vô cùng tự nhiên, không có gì bất thường hay miễn cưỡng cả, cả hai dều có khiếu làm diễn viên. Vì tránh xấu hồ hay tránh lâm vào tình cảnh phải nói rõ ràng nên lúc ăn cơm hai người tỏ ra rất khuôn khổ. Lan nói về học hành của Phong, giọng khá cứng, đầy uy lực, rồi động viên, rồi nói về tầm quan trọng của Phong đối với cái nhà, rồi niềm hi vọng của bố mẹ, kí thác ra sao… Phong ngoan ngoãn nghe, dạ, vâng liên hồi. Cuối cùng Phong hứa cố gắng mẹ mới tha. Bữa cơm kết thúc như thế.
Về phòng, Phong suy nghĩ chút rồi lấy sách ra xem.. Lúc sau mẹ đi vào, mẹ thấy Phong như vậy thì khá hài lòng. Liên tục mấy hôm vợ chồng cày cuốc tận khuya, rồi thì sáng lại dậy rõ sớm nữa nên Lan tỏ ra khá mệt mỏi, tinh thần đi xuống trông thấy.
– Mẹ bệnh sao, con thấy tinh thần mẹ không tốt, mẹ phải nghỉ ngơi nhiều vào.
– ừm, con cứ cố gắng học hành, mẹ hi sinh thế nào cũng được – “mình vừa nói cái gì vậy nhỉ?, có gì mà hi sinh? Thật là, dạo này đầu óc nó cứ nhảy nhảy?. Lan một tay ôm vai, khẽ lắc lư cái đầu.
– Vâng! Con sẽ cố gắng thật nhiều cho mẹ vui
– Là cho tương lại của con – Lan sửa lại, giọng yếu ớt
Mãi rồi Phong cũng được thả, cũng chính vì quan hệ giữa cô mà mẹ Phong rất thân thiết nên Phong mới khổ vậy. Hít một hơi hướng cổng trường đi tới. Bóng nhỏ nhắn yêu kiều của Linh lọt vào mắt Phong. Biết Phong mới bị cô giáo huấn nên Linh cố tình đứng đợi. Hai người cùng ra về, đôi xe đạp được ánh mắt đổ vuông góc với mặt đường tạo khung cảnh quen thuộc của tuổi hồng nơi cổng trường. Im lăng rồi Linh mở lời:
– Từ giờ Linh sẽ kèm thêm cho Phong vào các buổi chiều, Phong có nghe Linh không?
Nói đến học lực, Linh kèm Phong vẫn đủ. Trong lớp Linh thông minh nhanh nhẹn, thành tích từ lớp 10 đứng không thứ nhất thì thứ nhìn. Mà hình như hồi đó thứ nhì là do Phong dành thứ nhất. Quyết định của Linh là do phần là quan tâm đến bạn bè, phần là cô có cảm tình với Phong, là cái yêu yêu thích thích của lứa tuổi mực tím. Linh cũng nhìn ra sức hấp dẫn của Phong đối với phái nữ nhưng cũng ngạc nhiên về vẻ lãnh đạm của Phong với lũ oanh yến kia. Phong không từ chối cô tiếp cận, đôi khi còn nhìn cô đầy vẻ dâm tặc làm cô xấu hổ không thôi. Trong lớp cặp này căp kia đầy rẫy làm tinh yêu bé bóng non nớt của cô đã dần hình thành nơi Phong.
– Có ý gì hả? yêu thích Phong sao? Lời thổ lộ này Phong tiếp nhận?
Câu nói lạc đề này làm Linh xấu hổ khống thôi, lý nhí nói
– Đến nhà mình rồi, tạm biệt – Rồi đạp xe chạy mất
Dạo này, từ khi lòng dâm dục bành trướng, tự nhiên Phong lại bài xích với học hành. “vừa rồi may mà mình nhanh ý”. Đưa Linh về gần khu nhà, Phong quay xe đạp về nhà. Gần tới nhà Phong người phấn chấn hắn lên, tim lại đập nhanh nữa, hồi hộp vô cùng.
– Chào mẹ con mới đi học về.
– Nhanh ngồi vào bàn đi, hôm nay về muộn vậy, đói lắm phải không con?
Mẹ đang đứng trong bếp, váy nhẹ mát mẻ lộ cặp đùi trắng tròn khêu gợi, cặp mông tròn đội lớp váy cao mãi lên, mép váy đung đưa theo từng cử động của mẹ làm lòng Phong cứ siêu vẹo mãi. Phong chợt đưa ra một quyết định táo bạo, suy nghĩ vận chuyển đưa ra kế hoạch. Phong tiến thẳng tới đứng thật sát với người Lan, hai bàn chân Phong tách ra xếp ngang với chân mẹ, tay choàng ôm eo mẹ, cằm tì vào vai trần êm ái.
– Mẹ cho con ăn gì đấy?
Cái ôm của phong tạo thành luồng sóng xung kích lan tỏa trong người Lan làm cô cố gắng lắm mới tỏ ra bình tĩnh được. nhưng hô hấp dồn dập không dấu được thể hiện kích thích mạnh mẽ trong người cô. Cái ôm làm Phong ngây ngất, chưa bao giờ Phong được ôm người khác phái nào, chưa kể lại là tấm thân mềm mại, đầy đặm êm ái của mẹ. Thằng nhỏ cứng ngắc, làm Phong khó có thể bình tĩnh lại được. “người mẹ mềm mại quá, êm ái quá, nhất là cái mông, chỗ tiếp xúc ấy sướng làm sao, hẳn nào người ta cứ thích mông to”. Phong đưa mũi ghé vào làm tóc mây bồng bềnh của mẹ hít mạnh lấy từng làm thơm mang theo nhiều hoocmon giới nữ của mẹ.
– Thật là thơm, mẹ nấu cái gì cũng ngon – Câu này của Phong đúng là … dối trá, là gì thơm chứ
Đồng thời Phong ưỡn người tới dí sát mu vào cái mông to êm ái của mẹ. ép cho nó lún sâu vào làm thẳng nhỏ lọt hẳn vào khe, nín thở tận hưởng từng dòng cảm xúc sung sướng. Lam cũng bị cái ép này làm cho thân thể sung sướng không thôi, miêng hơi hé phát ra tiếng rên bé tí khó phát giác, đồng thời hưởng ứng bằng cách đấp ngược mông ra đằng sau, mông cô tê mất hết cảm giác rồi. “ôi, sướng, cái của nó cứng quá!”. Từng dòng lũ chảy ra trong người cô. Thấy mẹ không trách mà còn đẩy mông ra sao cho thêm sát, Phong làm một hành động đầy mạo hiểm, hai tay ghì chặt kéo Lan ra đằng sau, hông khẽ lắc thạo ma sát giữa thằng nhỏ và cái khe. Mông Lan biến dạng liên hồi, người cô run lên theo từng cử động nhỏ đó, hơi thở hắt ra từng đợt. Chợt Lan đẩy ra:
– Ra bàn đi, lớn rồi cứ như trẻ con vậy – Lan nhanh chóng che đậy xấu hổ và cảm xúc của mình
– Nhanh, con đói sắp chết rồi – Phong cũng nhanh chóng phụ họa
Cả hai đều giúp nhau dùng sự dối trá để che đậy tình cảnh vừa rồi, hành động và lời nói vô cùng tự nhiên, không có gì bất thường hay miễn cưỡng cả, cả hai dều có khiếu làm diễn viên. Vì tránh xấu hồ hay tránh lâm vào tình cảnh phải nói rõ ràng nên lúc ăn cơm hai người tỏ ra rất khuôn khổ. Lan nói về học hành của Phong, giọng khá cứng, đầy uy lực, rồi động viên, rồi nói về tầm quan trọng của Phong đối với cái nhà, rồi niềm hi vọng của bố mẹ, kí thác ra sao… Phong ngoan ngoãn nghe, dạ, vâng liên hồi. Cuối cùng Phong hứa cố gắng mẹ mới tha. Bữa cơm kết thúc như thế.
Về phòng, Phong suy nghĩ chút rồi lấy sách ra xem.. Lúc sau mẹ đi vào, mẹ thấy Phong như vậy thì khá hài lòng. Liên tục mấy hôm vợ chồng cày cuốc tận khuya, rồi thì sáng lại dậy rõ sớm nữa nên Lan tỏ ra khá mệt mỏi, tinh thần đi xuống trông thấy.
– Mẹ bệnh sao, con thấy tinh thần mẹ không tốt, mẹ phải nghỉ ngơi nhiều vào.
– ừm, con cứ cố gắng học hành, mẹ hi sinh thế nào cũng được – “mình vừa nói cái gì vậy nhỉ?, có gì mà hi sinh? Thật là, dạo này đầu óc nó cứ nhảy nhảy?. Lan một tay ôm vai, khẽ lắc lư cái đầu.
– Vâng! Con sẽ cố gắng thật nhiều cho mẹ vui
– Là cho tương lại của con – Lan sửa lại, giọng yếu ớt